11.
TÌM VỀ QUÁ VÃNG
[Ô thước]

Ta về chốn cũ nắng chiều rơi
Bảng lảng vòm mây quạnh quẽ lời
Cuối nẻo sương chùng im ỉm vợi
Ven triền gió thoảng mịt mù khơi
Ngàn câu kỷ niệm mờ loang tới
Vạn thuở ân tình khó loãng vơi
Quá vãng ru lòng dâng nghĩ ngợi
Người xưa quyện nhớ lộng quanh đời

Quyện nhớ vờn quanh phảng phất lời
Tim hờn lặng lẽ giọt sầu khơi
Tình sao chẳng níu cùng thương đợi
Ái nỡ cam đành khiến mộng vơi
Cứ ngỡ ngàn năm hoài vững xới
Dè đâu mấy bữa lại thay đời
Trầm hương nhão nhoẹt thề mau cởi
Gõ phím nghe lòng quạnh quẽ rơi

Nghe lòng tiễn biệt nẻo sầu khơi
Chẳng nữa khi miền hạnh phúc vơi
Quá vãng hôm nào thôi ngóng đợi
Bình minh thuở ấy đã di dời
Âm thầm tủi hận triền miên với
Khắc khoải căm hờn mải miết rơi
Cũng cạn mơ mùi hương phấp phới
Về thăm kỷ niệm xót xa lời

Kỷ niệm bây chừ bỗng lặng vơi
Trường canh thổn thức rã tan đời
Đành chôn mộng ước đường xưa khởi
Rũ hết ân thề nẻo quạnh rơi
Cõi đẹp ngày nao đừng ngoái hỡi
Triền xinh thuở ấy lánh xa hời
Thì xin giã biệt dừng thưa gởi
Hãy trả môi tình xuống biển khơi

HANSY

image