Thực ra nhiều khi, muốn thành công một việc gì đó, không nhất thiết phải nói nhiều, nhưng nhất định phải học cách im lặng đúng lúc đúng chỗ.
1. Đối mặt với người không thân thiết, hãy học cách "ngậm miệng"
Một người bạn gần đây có kể với tôi một câu chuyện rằng, cô ấy có một người đồng nghiệp, chơi với nhau cũng khá vui vẻ, ngày nào cũng đi ăn trưa cùng nhau.
Tuy nhiên, có một điều khiến cô ấy cảm thấy áp lực đó là người đồng nghiệp đó rất hay kể cho cô ấy nghe mấy chuyện cá nhân, chẳng hạn như mắng mỏ một người thân nào đó là "quỷ hút máu", chỉ biết tìm tới cô ấy vay tiền, hoặc là anh trai lại làm ra mấy chuyện vô bổ…
Cô bạn nói cô ấy cảm thấy áp lực, không phải vì thấy phiền phức hay gì, mà là bởi không biết nên trả lời ra sao với tư cách là một đồng nghiệp, dẫu sao thì đây cũng là chuyện riêng tư nhà người ta, nói nhiều lại bảo "quản chuyện bao đồng", "vượt quá bổn phận", nói ít thì sợ người ta nghĩ mình thờ ơ, không quan tâm.
Khi đối mặt với người không quá thân thiết, hãy học cách im lặng, đặc biệt là những người quen biết chưa được bao lâu, chưa gì đã nói toạc hết, còn thiếu mỗi nước đưa mật khẩu thẻ ngân hàng.
Tránh "quen thì "nông" mà lại tâm sự "sâu"" là bài học giao tiếp quan trọng mà bất cứ người trưởng thành nào cũng nên học.
Một mặt là để bảo vệ bản thân, đừng vì nhất thời hứng lên mà để đằng chuôi của mình bị người khác nắm được, mặt khác là để tránh tạo ra áp lực cho người khác khi bạn kể với họ những chuyện vượt quá "quan hệ trước mắt".
2. Đối mặt với những người không cùng IQ, hãy học cách "ngậm miệng"
Một thầy hướng dẫn của tôi từng nói với tôi câu này: "Nếu không hiểu, hãy nói ra, nếu hiểu rồi, vậy thì đừng nói, mỉm cười là được". Trước đó tôi không hiểu cho lắm, sau này khi đã đi làm được một vài năm, tôi mới nhận ra, đó là kĩ năng cao cấp nhất trong giao tiếp giữa người với người.
Lúc không hiểu, phải nói ra, thứ nhất là để học thêm được điều mới, thứ hai là để cho đối phương có cơ hội được thể hiện; còn nếu đã hiểu rồi, tuy nhìn thấu nhưng đừng nói toạc ra, đó là để chừa cho người khác một đường lui.
Nhưng, có rất nhiều người lại làm ngược lại.
Trươc đó tôi cũng hãy như vậy, nếu gặp phải vài thành phần "não tàn" trên mạng, tôi sẽ hết sức nhẫn nại giảng đạo lý và nói với họ rằng, "huynh đài, anh nói vậy là không đúng", cuối cùng lại bị logic thần kì của họ làm cho mất ăn mất ngủ.
Thực ra nhiều khi, thứ chúng ta muốn chưa chắc đã là giáo dục người khác cho đúng đắn, mà chẳng qua cũng chỉ là muốn chứng minh mình "hiểu", chứng minh mình IQ cao, chứng minh mình không "não tàn".
Thực ra, chứng minh mình là một người có tầm, không cần phải sống chết battle thắng đối phương mới thôi, mà là im lặng để kết thúc màn battle này.
Đừng tranh luận với một người ngốc và ngang, bởi họ sẽ dùng những lí luận ngốc nghếch và ngang ngạnh của họ đánh bại bạn, việc duy nhất bạn cần làm đó là biết đường tránh xa những người như vậy, không nói gì, mỉm cười cho qua, đó mới là kẻ trí.
3. Đối mặt với những người mình muốn trân trọng, cũng cần học cách im lặng
Không biết mọi người đã từng trải qua sự việc như này chưa:
Khi ở cùng với người mà bạn trân trọng, hai người cùng không nói gì, bạn cảm thấy ngượng ngùng, sau đó nỗ lực gợi chuyện, kết quả lại gợi đúng ra chủ đề không thích hợp nhất, và rồi càng nói càng trở nên gượng gạo…
Hoặc đang nói chuyện với bạn bè rất vui vẻ, tự nhiên lôi những chuyện không mấy vui vẻ trong quá khứ nói lại, lúc đó đang vui thì không nghĩ gì, nhưng sau khi về nhà rồi mới thấy hối hận…
Khi ở cạnh những người mình trân trọng, cũng hãy học cách giữ im lặng một cách thích hợp, quan hệ có tốt tới đâu, cũng phải chừa lại không gian riêng cho người khác.
Giống như có người từng nói: nhiều khi, chúng ta nói càng nhiều, khoảng cách giữa hai người sẽ lại càng xa, mâu thuẫn sẽ lại càng nhiều.
Trong giao tiếp, chia sẻ, rất nhiều người chỉ chăm chăm vào thể hiện cái tôi bản thân mà không hiểu đối phương, học nói chỉ mất hai năm, nhưng học cách im lặng lại mất cả đời, nếu quả thực không có gì để nói, vậy thì đừng nói. Nói càng nhiều, càng không thích hợp, sẽ chỉ càng đẩy đối phương ra xa hơn mà thôi.
Ba trạng thái tốt nhất đời người chẳng qua cũng chỉ là: không hẹn mà gặp, không nói mà hiểu, không thuốc mà lành.
Khi ở bên người mình trân trọng, rất nhiều khi bạn không cần phải nói quá nhiều, một ánh mắt, một nụ cười, sự ăn ý khi không cần nói ra mà vẫn hiểu được nhau là thứ mà dù có nói nhiều tới đâu cũng sẽ mãi không thể sánh bằng.
Đối diện với những người thân yêu, hãy học cách im lặng đúng lúc, đừng tùy tiện phá vỡ vẻ đẹp trong sự ăn ý giữa hai người.