Trong đời không có việc gì hoàn toàn đúng, cũng chẳng có việc gì hoàn toàn sai, mà chỉ khác nhau ở mức độ đúng bao nhiêu trong cái sai và sai bao nhiêu trong cái đúng. Khi ta vượt qua giới hạn nào đó thì đúng có thể thành sai, sai lại thành đúng.
Có lúc người ta nói sai điều gì đó nhưng không nhớ, đến khi có người chỉ ra mới nhớ. Bất kì ai cũng có những điểm "mù" trong cách nhìn nhận, đánh giá bản thân, nên ai cũng cần người khác nhắc nhở, chỉ điểm.
Nếu 1 người khác chỉ ra khuyết điểm nhưng mình không chịu nhận lỗi, ngược lại còn to tiếng quát mắng, tự cho mình đúng thì lúc đó chính là lúc ta sai lầm đến hết thuốc chữa.
Nếu bạn làm đúng nhưng bị ai đó "sửa lưng" cũng không sao, vì bất luận họ nhận xét đúng hay sai thì họ vẫn đang có ý tốt với bạn, mong bạn sửa sai. Thậm chí có ý xấu cũng nên cảm ơn lời nhận xét của họ.
Có thể nói rằng, đời người là quá trình học tập lâu dài từ phạm sai lầm đến phát hiện và sửa đổi.
Hãy tự kiểm điểm suy nghĩ, lời nói và hành vi xem đúng sai để có cách điều chỉnh hợp lý trong thời điểm đó. Ngoài việc tu tập thức tỉnh bản thân, cần nhờ người thân chỉ ra để sửa chữa.
Người ta thường nói, nhận phê bình và tự phê là chìa khóa giúp con người trưởng thành.