Quốc Toàn Đinh  đã thêm ảnh mới vào Timeline
5 n

THESE PEOPLE ARN'T JUST RICH,OK? THEY'RE CRAZY RICH

Đây chỉ là bài viết nói lên suy nghĩ và cảm nhận của mình về bộ phim Crazy rich Asian. Hay nói chính xác hơn là nói về câu nói ấn tượng nhất trong phim đối với mình "These people aren't just rich, ok? they're crazy rich".

Chà, dịch câu này sang tiếng Việt sao cho đúng nhỉ? "Những người này không chỉ giàu đâu, họ giàu một cách điên rồ luôn ấy" hay "Họ không chỉ giàu đâu mà giàu kinh khủng khiếp luôn".

Tôi nghĩ, đừng nói là dịch ra tiếng Việt, ngay cả khi để nguyên trạng tiếng Anh thì câu nói trên vẫn chưa thể diễn tả được hết ý mà Peik Lin đang muốn nói. Bạn để ý xem, cô ấy sau đó đã phải giải thích (cố gắng giải thích) cho người bạn của mình hiểu nhưng hoàn toàn bất lực. Để cuối cùng cô ấy PHẢI sắp xếp cho Rachel. Và trong đoạn hội thoại này, mình hoàn toàn cảm nhận được cảm giác bàng hoàng của Rachel. Cô ấy là một giáo sư kinh tế, điều đó có nghĩa cô ấy cũng có địa vị xã hội, có các mối quan hệ. Khi biết gia đình bạn trai của mình giàu có dù có tỏ ra ngạc nhiên nhưng sự bàng hoàng còn chưa hiện ra mặt. Cô ấy tự tin rằng mình có thể xử lý được mọi tình huống.

Và đây là lý do mình thích câu thoại này "These people aren't just rich, ok? they're crazy rich". Yep. Nó khiến cho 1 cô gái có học thức, có địa vị phải đánh mất sự tự tin của mình. Cô chưa hoàn toàn nhận thức được những gì đang ở phía trước. Nhưng cô lờ mờ đoán được điều gì đó không ổn. Và ở đây tôi thích cách Constance Wu đã thể hiện. Sự luống cuống từ ánh mắt, ngữ điệu, cái nụ cười gượng gạo... Tôi dường như đọc được suy nghĩ của cô ấy lúc đó "Mọi người có làm quá lên không? thì gia đình anh ấy cùng lắm thì là siêu giàu thôi mà".

Và bạn biết gì không? Bạn cũng như Rachel thôi. Ngay cả khi bạn xem hết bộ phim này, bạn cũng chưa thể hình dung được những gì mà nhà làm phim thực sự muốn nói. Kinh phí của bộ phim là 30 triệu USD. Trong phim có nói về chi phí của đám cưới là 40 triệu đô nếu tính là đô Sing thì đổi ra USD cũng đã 29 triệu USD. Bạn có thể hiểu rằng những gì bạn thấy rất ghê gớm ở trong bộ phim đó thực ra chẳng bằng 1 góc điều mà nhà sản xuất muốn mô tả.

Và khi bạn giữ tâm thế này và suy nghĩ này để xem lại bộ phim, bạn sẽ thấy mọi thứ hoàn toàn khác. Bộ phim bây giờ không còn là 1 bức tranh tả thực nữa, nó đã trở thành 1 bức tranh trừu tượng và những chi tiết trong phim chỉ còn là mang tính gợi mở. Bạn phải dùng kinh nghiệm và sự tưởng tượng để có thể nhìn ra được diễn biến thực sự của câu chuyện.

Khó khăn ở buổi tiệc độc thân đâu chỉ đơn giản là vài câu nói mỉa mai khinh miệt và một con cá chết. Thời lượng và tiền của bộ phim quá ít, nhưng với nó bạn có thể nhìn ra được sự chịu đựng và bản lĩnh của Rachel thực sự là ghê gớm đến thế nào.

Hay như việc Nick bỏ buổi tiệc độc thân để được yên tĩnh, trong phim chỉ là vài cô gái mặc bikini nhưng bây giờ bạn có thể nhìn thấy một điều gì đó khác, kinh khủng khiếp hơn rất nhiều lần.

Và câu nói này chính là khoảnh khắc là tiếng "crack" của sự tự tin, nó bẻ gãy tất cả mọi thứ trong niềm tin và cảm nhận của Rachel về thế giới, và về người bạn trai của mình.

Từ đó tôi càng cảm phục bản lĩnh của Rachel khi đối diện với mẹ của Nick. Chỉ khi bạn thực sự cảm nhận được những áp lực ghê gớm mà cô ấy đang phải gánh chịu, thì bạn mới thấy được sức mạnh thực sự của cô gái bé nhỏ ấy.

Tiếp đến, tôi cho rằng mẹ của Nick là một người tốt. Bà ở trong gia đình này quá lâu, bà thừa hiểu những gì mà cô con dâu của mình sẽ phải đối diện. Một cô gái tầm thường sẽ không bao giờ đủ khả năng chịu đựng được điều đó. Bà tỏ ra coi thường, bà tìm cách xua đuổi Rachel chính là muốn tốt cho cô gái ấy. Người con gái mà tôi chắc chắn rằng bà cũng thấy bản thân mình trong đó. Và có lẽ cuối cùng Rachel đã thuyết phục được bà rằng, cô ấy mạnh mẽ, cô ấy bản lĩnh, cô ấy sẽ làm tốt hơn bà.

Ngoài ra, khi hiểu được "những gì tôi thấy chưa là gì cả". Tôi cũng cảm thông được cho Nick. Cảm thông được lý do anh phải đi, phải trở thành 1 người "bình thường" để tìm kiếm cho mình một cô gái mà mình yêu nhưng đồng thời cũng đủ mạnh mẽ để chấp nhận được con người và xuất thân của mình. Một người thực sự có thể cùng anh vượt qua những sóng gió tiếp theo trong cuộc đời.

Và bạn tin rằng đây là một bộ phim có cái kết happy ư? Cái tôi nhìn thấy trong đoạn kết là một ánh mắt buồn của người mẹ. Bà ấy đã thấy lại bản thân mình của trước đây, ánh mắt ấy, việc bỏ đi ấy chỉ ra rằng. Yeah. Mọi sự mới chỉ bắt đầu thôi.... Cô không biết cô đang dấn thân vào một nơi như thế nào đâu.

Tôi cực kỳ thích bộ phim này chính là vì tôi có thể đặt được mình vào từng nhân vật trong đó, có thể đọc được những gì họ nghĩ, cảm nhận được những cảm xúc họ trải qua. Nhưng tôi biết nó vẫn còn chưa đúng, những trải nghiệm của tôi vẫn còn quá nghèo nàn. Và ừ ừm ... cuộc sống thực sự điên rồ hơn cái mà bạn có thể tưởng tượng về 2 chữ "điên rồ" đấy.
Black_Mask

image